Nhật ký của Tiệm
Bố không cần em, chị ạ. Em sợ có một ngày mẹ “cũng” không cần em nữa

Điều em lo lắng…
Bố không cần em, chị ạ. Em biết ông đã sớm quên đi sự tồn tại của một đứa con gái không được chào đón. Dù em có tự lừa gạt bản thân bao lần, vẽ ra bao nhiêu bức tranh hay viết nên bao nhiêu lời thơ đi nữa, điều đó vẫn là sự thật. Nhưng chị ơi, điều này cũng chẳng làm em đau đớn bằng việc một ngày nào đó mẹ cũng không cần em nữa.
Vì đó là “cũng” không cần em nữa.
Xin đừng quên con.
Bố mẹ ơi, con sẽ ngoan ạ.
Trích cuốn: “Trốn lên mái nhà để khóc – Lam“