

Tôi từng nghĩ mọi thứ sẽ ổn khi trở thành người lớn – Kim Haenam | Park Jong Seok
96,000 VND Giá gốc là: 96,000 VND.86,400 VNDGiá hiện tại là: 86,400 VND.
- Tác giả: Kim Haenam, Park Jong Seok
- Nhà xuất bản: NXB Văn Học
- Năm xuất bản: 2020
- Kích thước: 20.5 x 14.5 cm
- Số trang: 304
- Hình thức: Bìa mềm
Mô tả sách Tôi từng nghĩ mọi thứ sẽ ổn khi trở thành người lớn
“Tôi từng nghĩ mọi thứ sẽ ổn khi trở thành người lớn” của Kim Hea Nam và Park Jong Seok. Qua những gì bạn mô tả, có thể thấy đây không chỉ là một cuốn sách self-help thông thường, mà còn là một tác phẩm chữa lành sâu sắc, kết hợp giữa kiến thức chuyên môn về tâm lý học và những trải nghiệm thực tế từ các bệnh nhân.
Sách đề cập đến 21 căn bệnh tâm lý mà nhiều người trưởng thành phải đối mặt, từ những vấn đề nhỏ như “Sợ thứ Hai” (hội chứng sợ ngày đầu tuần) đến những vấn đề nghiêm trọng hơn như trầm cảm, rối loạn cảm xúc lưỡng cực, và rối loạn hoảng sợ.
Cuốn sách nhấn mạnh rằng trưởng thành không phải là một hành trình dễ dàng, và việc đối mặt với những vấn đề tâm lý là điều hoàn toàn bình thường. Quan trọng là chúng ta cần nhận ra những vấn đề đó, tìm kiếm sự giúp đỡ khi cần, và học cách yêu thương, chữa lành bản thân.
Trích đoạn nổi bật và nghệ thuật biểu cảm
“Khi còn nhỏ, tôi nghĩ rằng người lớn là những siêu nhân. Nhưng khi lớn lên, tôi nhận ra rằng người lớn cũng chỉ là những đứa trẻ mang gánh nặng trên vai.”
Tác giả sử dụng hình ảnh so sánh giữa “siêu nhân” và “đứa trẻ mang gánh nặng” để tạo sự tương phản mạnh mẽ. Điều này giúp người đọc cảm nhận được sự khác biệt giữa kỳ vọng và thực tế của việc trưởng thành.
Trưởng thành không phải là trở nên hoàn hảo, mà là học cách sống với những áp lực và trách nhiệm. Câu nói này khuyến khích chúng ta chấp nhận sự không hoàn hảo của bản thân và người khác.
“Đôi khi, tôi chỉ muốn được khóc mà không cần phải giải thích lý do.”
Tác giả sử dụng từ “đôi khi” để nhấn mạnh rằng đây là một nhu cầu tự nhiên, không cần phải xấu hổ hay che giấu. Cụm từ “không cần phải giải thích lý do” thể hiện sự khao khát được sống thật với cảm xúc của mình, không bị ràng buộc bởi kỳ vọng của xã hội.
Cuộc sống người lớn đôi khi khiến chúng ta phải kìm nén cảm xúc. Câu nói này nhắc nhở rằng việc bày tỏ cảm xúc là điều cần thiết để chữa lành tâm hồn.
“Hạnh phúc không phải là đích đến, mà là những khoảnh khắc nhỏ bé ta tìm thấy trên đường đi.”
Tác giả sử dụng phép so sánh giữa “đích đến” và “khoảnh khắc nhỏ bé” để nhấn mạnh rằng hạnh phúc không phải là thứ xa vời, mà nằm ngay trong những điều giản dị hàng ngày.
Cụm từ “khoảnh khắc nhỏ bé” gợi lên sự ấm áp và chân thực, khuyến khích người đọc sống chậm lại và trân trọng hiện tại.
Hạnh phúc không cần phải là những thứ lớn lao, mà có thể được tìm thấy trong những điều nhỏ nhặt nhất. Câu nói này khuyến khích chúng ta sống tỉnh thức và biết ơn.
“Trầm cảm không phải là sự yếu đuối, mà là dấu hiệu cho thấy bạn đã cố gắng quá lâu.”
Tác giả sử dụng phép đối lập giữa “yếu đuối” và “cố gắng quá lâu” để thay đổi cách nhìn nhận về trầm cảm. Điều này giúp xóa bỏ định kiến và sự kỳ thị xung quanh căn bệnh tâm lý này.
Trầm cảm không phải là lỗi của ai đó, mà là dấu hiệu cho thấy họ cần được nghỉ ngơi và hỗ trợ. Câu nói này khuyến khích sự thấu hiểu và đồng cảm với những người đang đối mặt với căn bệnh này.
“Đừng sợ hãi khi phải bắt đầu lại từ con số 0. Bởi vì, con số 0 cũng là một điểm khởi đầu đầy hy vọng.”
Tác giả sử dụng hình ảnh “con số 0” như một biểu tượng của sự khởi đầu mới. Điều này giúp người đọc cảm thấy nhẹ nhàng hơn khi đối mặt với thất bại hoặc thay đổi.
Thất bại không phải là kết thúc, mà là cơ hội để học hỏi và trưởng thành. Câu nói này truyền cảm hứng để chúng ta dũng cảm đối mặt với những thử thách mới.
Cảm nhận cá nhân
“Tôi từng nghĩ mọi thứ sẽ ổn khi trở thành người lớn” khiến tôi cảm thấy mình không đơn độc trong những khó khăn và áp lực của cuộc sống người lớn. Những câu chuyện thực tế từ các bệnh nhân mà tác giả chia sẻ đã tạo nên sự kết nối mạnh mẽ, giúp tôi nhận ra rằng những cảm xúc tiêu cực như lo lắng, cô đơn, hay mệt mỏi là điều hoàn toàn bình thường.
Một trong những bài học lớn nhất mà tôi rút ra từ cuốn sách là sự chấp nhận. Chấp nhận rằng trưởng thành không phải là một hành trình suôn sẻ, chấp nhận rằng bản thân không cần phải hoàn hảo, và chấp nhận rằng việc yêu thương chính mình là điều quan trọng nhất.
Khi chúng ta mở lòng và chia sẻ những khó khăn của mình, chúng ta không chỉ nhận được sự hỗ trợ mà còn giúp người khác cảm thấy họ không đơn độc.
Nếu bạn đang cảm thấy lạc lối hoặc áp lực trong cuộc sống, tôi tin rằng cuốn sách này sẽ mang lại cho bạn sự an ủi và động lực để tiếp tục tiến bước.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.